Gà nhiều ngón là một giống gà mang nguồn gen hiếm, tài nguyên sinh học quý, gắn liền với sinh kế và văn hoá của đồng bào nhiều dân tộc thuộc khu vực rừng quốc gia Xuân Sơn, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ. Nghiên cứu được tiến hành trên tổng số 60 hộ có nuôi gà nhiều ngón ở hai xã Xuân Sơn và Xuân Đài. 200 gà trưởng thành được khảo sát để mô tả các đặc điểm ngoại hình của giống. Khả năng sinh sản được đánh giá thông qua phân tích số liệu (bằng cách đặt sổ theo dõi tại hộ) và thu thập thông tin liên quan đến khả năng sinh sản của 50 gà mái. Đàn gà thịt (60 con/đàn, 30 trống và 30 mái) được nuôi đến 12 tuần để theo dõi khả năng sản xuất thịt. Kết quả nghiên cứu cho thấy, giống gà nhiều ngón có đặc điểm ngoại hình đặc biệt, hầu hết gà trống có 6-8 ngón (99%); số con có 5 hoặc 9 ngón là rất hiếm (0,5-1,0%). Khoảng 80% gà mái có 5-7 ngón; 10% có 8 ngón và không gà mái nào 9 ngón. Hầu hết (95%) gà trống có màu lông nâu đỏ trong khi gà mái có rất nhiều màu lông khác nhau: màu vàng nâu, màu vàng sẫm (56%); màu xám (20%) và màu khác. Gà mái thành thục sinh dục ở 28 tuần tuổi khi khối lượng cơ thể đạt 1,25 kg. Mỗi năm, gà mái đẻ 6,3 ± 0,5 lứa, mỗi lứa trung bình 12 trứng, tính ra sản lượng trứng trung bình là 76 quả/mái/năm. Khối lượng trứng trung bình khoảng 40g. Gà broiler nuôi 12 tuần tuổi nặng 1,1 kg. Tỷ lệ thân thịt, thịt đùi và thịt lườn tương ứng là 68%; 18%; và 17%. Chất lượng thịt thơm, ngon, giá bán cao hơn từ 2,5-3 lần so với các giống gà khác.
1. MỞ ĐẦU
Ngành chăn nuôi ở khu vực miền núi nước ta vẫn tồn tại quy mô nhỏ với các sản phẩm địa phương đặc trưng, có chất lượng cao và là nguồn thu nhập quan trọng của cộng đồng các dân tộc thiểu số. Chăn nuôi gia cầm đóng góp cho tổng thu nhập của các hộ nông dân khoảng 50% (Maltsoglou & Rapsomanikis, 2005; Burgos et al., 2008). Chăn nuôi gà bản địa hiện nay đang được các nhà quản lý quan tâm bởi khả năng thích nghi cao, phù hợp với tập quán, văn hóa và phương thức chăn nuôi; hơn nữa, chất lượng thịt gà cao, quí hiếm nên chúng có giá cao, ít biến động và rất phù hợp với thị hiếu của người tiêu dùng có thu nhập cao. Ngoài ra, chăn nuôi gà bản địa còn có ý nghĩa bảo vệ sự đa dạng sinh học và đa dạng di truyền, giúp cho ngành chăn nuôi của Việt Nam phát triển bền vững. Giống gà nhiều ngón là một giống gà quý hiếm có từ lâu đời, gắn liền với sinh kế và văn hoá của đồng bào dân tộc thiểu số ở tỉnh Phú Thọ, giống gà này tuy có năng suất thấp nhưng chúng có nhiều đặc điểm di truyền tốt như có thể chịu được điều kiện nuôi kham khổ, khả năng chống chịu dịch bệnh tốt, trứng và thịt có chất lượng thơm ngon.
Để có cơ sở khuyến cáo và định hướng phát triển chăn nuôi gà bản địa nói chung và gà nhiều ngón nói riêng, việc đánh giá các đặc điểm ngoại hình, tính năng sản xuất và vai trò của giống gà nhiều ngón quý hiếm này đối với người dân miền núi Phú Thọ (dân tộc Dao) thuộc khu vực Rừng quốc gia Xuân Sơn là rất cần thiết. Nghiên cứu nhằm đánh giá thực trạng, phương thức chăn nuôi và một số đặc tính sinh học, khả năng sản xuất của giống nhiều ngón trong điều kiện chăn nuôi nông hộ tại các cộng đồng dân tộc thiểu số trên địa bàn.
2. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU
Nghiên cứu được thực hiện trên 60 hộ người Dao được lựa chọn dựa trên tiêu chí có nuôi gà nhiều ngón thuộc 2 xã Xuân Sơn và Xuân Đài (30 hộ/xã), rừng quốc gia Xuân Sơn, huyện Tân Sơn, tỉnh Phú Thọ từ tháng 10/2013 đến tháng 6/2014.
Thực trạng chăn nuôi gà và một số đặc điểm liên quan đến sự phân bố, nuôi dưỡng cũng đã được đánh giá thông qua phiếu điều tra trực tiếp và gián tiếp trên các hộ chăn nuôi ở 2 xã nói trên. Đặc điểm ngoại hình được thực hiện thông qua quan sát trực tiếp, mô tả hình thái và chụp ảnh 200 cá thể trưởng thành.
Khả năng sinh sản và sức sản xuất của gà nhiều ngón nuôi theo phương thức chăn thả tại địa phương được đánh giá thông qua phân tích số liệu (bằng cách đặt sổ theo dõi tại hộ) và thu thập thông tin liên quan đến khả năng sinh sản của 50 gà mái. Các chỉ tiêu theo dõi gồm tuổi đẻ quả trứng đầu (ngày), số trứng đẻ bình quân/lứa và sản lượng trứng/mái/năm. Tỉ lệ trứng có phôi; tỉ lệ nở/trứng ấp và tỉ lệ nở/trứng có phôi (%) được xác định khi theo dõi 50 ổ trứng được gà mái ấp bằng phương pháp tự nhiên.
Xác định khả năng sản xuất thịt của gà nhiều ngón bằng việc nuôi thí nghiệm đàn gà thịt trong nông hộ với 60 con (30 trống và 30 mái) từ 0-16 tuần tuổi theo phương thức chăn thả, lặp lại 3 lần với các điều kiện tương tự nhau. Gà được cân hàng tuần vào một ngày nhất định, trước khi cho ăn để đánh giá tăng trọng của đàn gà qua các tuần tuổi. Chế độ nuôi dưỡng được thực hiện theo TCVN 2265-2007 với các nguyên liệu có sẵn tại địa phương như ngô, thóc, đậu tương và premix. Giai đoạn từ 0 đến 3 tuần tuổi gà được nuôi nhốt và cho ăn tự do. Giai đoạn từ 4 đến 12 tuần tuổi gà được nuôi chăn thả và cho ăn theo nhu cầu 2 bữa/ngày. Mổ khảo sát đánh giá chất lượng thân thịt gà khi 16 tuần tuổi được tiến hành theo WPSA (1984).
Số liệu thu thập được xử lý bằng phần mềm Minitab
14. 3. KẾT QUẢ VÀ THẢO LUẬN
3.1. Số lượng, quy mô chăn nuôi, cơ cấu tuổi gà trống và mái sinh sản
Kết quả điều tra cho thấy, hiện nay gà nhiều ngón được nuôi nhiều nhất ở xã Kim Thượng 4.150 con, xã Xuân Đài 3.790 con và xã Xuân Sơn 3.120 con (Bảng 1). Kết quả của chúng tôi phù hợp với nghiên cứu của Nguyễn Khắc Khôi (2006) cho biết gà nhiều ngón ở vùng núi cao phía Tây của tỉnh Phú Thọ từ rất xa xưa, chủ yếu ở các xã Xuân Sơn, Xuân Đài, Kim Thượng thuộc huyện Tân Sơn. Su et al. (2004) cũng đã chỉ ra Phú Thọ là quê hương của giống gà nhiều ngón.
Kết quả nghiên cứu cũng cho thấy, tại huyện Tân Sơn, giống gà Ri được nuôi với tỷ lệ cao nhất, tương ứng là 69,14% và 66,85% ở 2 xã Xuân Sơn và Xuân Đài. Trong đó, tỷ lệ hai xã lần lượt là 17,95% và 14,85%. Điều đó chứng tỏ gà nhiều ngón rất quý, có từ lâu đời nhưng ít được chú ý đầu tư chăn nuôi, chăm sóc nuôi dưỡng, do đó nguy cơ pha tạp và giảm dần về số lượng, hiện chúng chỉ được chăn nuôi như các giống gà thả đồi khác.
Kết quả điều tra cho thấy, số hộ chăn nuôi với quy mô dưới 10 con chiếm 6,67% ở xã Xuân Sơn và 16,67% ở xã Xuân Đài; số hộ nuôi trên 50 con cũng chỉ chiếm 6,66% ở Xuân Sơn và không có hộ nào ở Xuân Đài. Nhìn chung, các hộ chăn nuôi tại huyện Tân Sơn nuôi gà theo hình thức phân tán, nhỏ lẻ, quảng canh, tận dụng với quy mô phổ biến từ 11-25 con/hộ (Bảng 3).
Kết quả điều tra cho thấy, đàn gà sinh sản trên địa bàn có độ tuổi tương đối cao. Tỷ lệ gà sinh sản từ 2-3 năm tuổi chiếm tới 30,9%. Đặc biệt, có tới 6,57% hộ nuôi gà đẻ trên 4 năm tuổi.
Kết quả này tương tự như công bố của Moula et al. (2011) khi nghiên cứu trên đàn gà Ri rằng gà sinh sản được giữ lại từ 3-5 năm để đẻ. Thực tế cho thấy người dân trong vùng đã tự chọn lọc những cá thể có ngoại hình đẹp, khả năng sinh sản tốt để giữ lại và coi đó là giống gốc, nuôi tương đối lâu dài.
Ở huyện Tân Sơn có 98,34% hộ nuôi gà theo hình thức chăn thả và bán chăn thả, chỉ có 1,67% nuôi nhốt. Chuồng nuôi gà chủ yếu được làm đơn giản bằng các vật liệu sẵn có như gỗ, tre, nứa (65,99%), còn lại 29,59% hộ chăn nuôi không làm chuồng nuôi gà. Theo Moula et al. (2011), hầu hết các giống gà địa phương đều được chăn thả tự do vào ban ngày và được nhốt trong các chuồng thô sơ vào ban đêm. Việc chưa có chuồng trại và chăn nuôi tự do là chủ yếu khiến cho việc quản lý cũng như chăm sóc phòng trừ bệnh cho gà gặp khá nhiều khó khăn. Khi có bệnh dịch thì không thể cách ly đàn gà để chống dịch.
Kết quả khảo sát về thức ăn cho thấy, đối với gà mái đang nuôi con, 100% được cho ăn thêm gạo, ngô xay. Bên cạnh đó, gà mẹ dẫn con đi kiếm mồi để bổ sung thêm thức ăn, chủ yếu là côn trùng, kiến, giun, mối,… Đối với gà trưởng thành, ban ngày được thả tự do trong vườn, đồi, nương rẫy xung quanh nhà; vào buổi tối, trước khi lên chuồng, người dân cho gà ăn thêm các thức ăn có sẵn như ngô, thóc, sắn, gạo… với lượng thức ăn trung bình 20,34 g/con/ngày, không dùng thức ăn công nghiệp.
Điều đáng chú ý là vào các mùa thu hoạch thóc, ngô (2-3 lần/năm), gà thường kiếm ăn tại các nương ngô, lúa gần nhà. Vào thời điểm thu hoạch cây lương thực, thức ăn sẵn, gà tự kiếm ăn từ rơm rạ hay thân lõi ngô hoặc sân phơi ngô, lúa… nên người dân không phải bổ sung thêm thức ăn nhưng gà vẫn lớn nhanh, hình thức đẹp nên bán được giá.
Với tập quán chăn nuôi và sử dụng thức ăn như vậy đã làm cho chi phí chăn nuôi gà thấp nhưng chất lượng thịt gà cao, được người tiêu dùng ưa chuộng và hiệu quả chăn nuôi cao.
3.2. Đặc điểm ngoại hình của gà nhiều ngón
Nhìn chung, đây là giống gà thuộc loại có khối lượng trung bình, thân hình cân đối, nhanh nhẹn. Đầu nhỏ, tròn, cổ cao, mắt linh hoạt, lông dày. Kết quả cho thấy, gà nhiều ngón có đặc điểm ngoại hình tương tự như gà Ri, con trống chủ yếu có màu nâu đỏ (95%), con mái có màu vàng nâu, vàng sẫm (56%), màu xám (20%). Giống gà có mào đơn là chính (trên 90%), còn lại một số ít có mào hoa hồng và mào khác.
Chân của gà nhiều ngón có màu vàng là chủ yếu, chiếm 95% ở con mái và 97% ở con trống, còn lại là gà có màu chì (đen). Một đặc điểm ngoại hình đặc biệt của giống gà này đó là có nhiều ngón. Ngón của gà xuất hiện ngay từ khi gà con mới nở và tồn tại trong suốt cuộc đời. Số ngón của gà nhiều ngón cũng được coi như một tính trạng quan trọng nhất để xác định giá trị của con gà. Theo người dân nuôi gà thì gà càng nhiều ngón càng quý và có giá trị thương mại cao.
Kết quả khảo sát cho thấy, trong quần thể theo dõi không có con gà trống nào có 5 ngón, chỉ có 1 con có 9 ngón, còn lại 98,8% gà trống có 6-8 ngón; Ở gà mái, có đến 90,16% gà có 5-7 ngón và 9,84% có 8 ngón, không có gà mái nào có 9 ngón. Theo tập quán của người dân bản địa, gà 9 ngón là rất hiếm và được xem như một báu vật.
3.3. Khả năng sinh sản và chỉ tiêu ấp nở của gà nhiều ngón
Kết quả nghiên cứu cho thấy, gà nhiều ngón thành thục muộn, khi 196,10 ngày tuổi (28,01 tuần) với khối lượng cơ thể là 1,25 kg. Gà mái đẻ trung bình 6,3 lứa/năm; mỗi lứa 12,06 quả, mỗi năm đẻ 75,98 trứng/mái; khối lượng trứng trung bình 39,70 g.
Theo Đỗ Thị Kim Chi (2011), gà H’mông tại huyện Quản Bạ – Hà Giang có tuổi thành thục là 167,2 ngày, khối lượng khi thành thục là 1,43 kg, số trứng đẻ trên 1 lứa là 16,53 quả, số trứng đẻ trong một năm là 51,67 quả. Nguyễn Văn Sinh và cs. (2006) cho biết tuổi thành thục sinh dục của gà H’mông là 27 tuần, trong khi Nguyễn Duy Hoan và cs. (2001) cho biết tuổi thành thục sinh dục của giống gà này là 28,1 tuần. Như vậy, gà nhiều ngón có tuổi thành thục tương đương gà H’mông.
So sánh với một số giống gà khác, gà Hồ tuổi thành thục về tính là 41,1 tuần với khối lượng là 2,56 kg, số trứng/lứa/mái là 13 quả và khối lượng trứng 52,53 g. Gà Mía có tuổi thành thục 26,8 tuần, khối lượng thành thục về tính 1,72 kg, số trứng/lứa/mái 13,4 quả, khối lượng trứng 42,16 g (Nguyễn Chí Thành và cs., 2009). Gà Ri có tuổi thành thục 25,6 tuần, khối lượng thành thục về tính 1,3 kg, khối lượng trứng 45,2 g (Eaton et al., 2006). Từ đó ta thấy được gà nhiều ngón có tuổi thành thục muộn hơn các giống gà trên (trừ gà Hồ). Sản lượng trứng/lứa/mái xấp xỉ gà Mía và gà Hồ, nhưng thấp hơn so với gà H’mông.
Trứng gà nhiều ngón có chỉ số hình thái là 0,7-0,8, khối lượng trứng nhỏ, thon, vỏ trứng màu trắng phớt hồng, lòng đỏ đậm màu. Tỷ lệ trứng có phôi tương đối cao 94-95%; tỷ lệ ấp nở chỉ đạt 84-85%. Tỷ lệ trứng nở/trứng có phôi 90- 91%; khối lượng gà con mới nở 26-28 g. Nhìn chung, giống gà này có khả năng sinh sản trung bình so với các giống gà bản địa khác, do phụ thuộc nhiều vào điều kiện tự nhiên và bản năng ấp của gà mái nên khả năng phát triển quy mô đàn để chăn nuôi với quy mô lớn là rất khó khăn.
Từ kết quả ở bảng 8 cho thấy, tỷ lệ trứng có phôi ở gà nhiều ngón tương đối cao (80,45%), song tỷ lệ nở so với tổng số trứng ấp còn thấp (73,07%). Sở dĩ tỷ lệ nở của trứng gà nhiều ngón còn thấp là do một số nguyên nhân như sau:
– Thứ nhất là chất lượng con giống chưa cao, số gà già vẫn giữ làm giống tương đối nhiều. Người dân thường giữ gà trống và gà mái từ 3-4 năm tuổi để làm giống vì ngoại hình đẹp và tầm vóc tốt.
– Thứ hai, người dân chăn nuôi gà không có thói quen thu nhặt, bảo quản trứng mà để nguyên tại ổ. Vì vậy, khi gà mái lên xuống ổ đẻ trứng đã làm ướt, bẩn và giảm chất lượng trứng. Thêm vào đó, ổ đẻ của gà cũng ít được quan tâm, có nơi gà tự làm ổ đẻ ngay trên mái nhà, trời mưa làm hỏng cả ổ trứng. Brandsch và Biil (1978) đã chỉ ra rằng sự giảm sức sống ở giai đoạn hậu phôi chịu tác động chủ yếu của môi trường.
– Thứ ba, đàn gà không được đầu tư về thức ăn, lượng thức ăn chủ yếu là do chúng tự kiếm được nên gà đẻ thưa, ngừng đẻ giữa kỳ 1-2 ngày, thời gian chờ ấp kéo dài làm một số phôi ở những quả trứng đẻ đầu bị hỏng.
Người dân trên địa bàn tự nhân đàn gà giống và không có kỹ thuật trao đổi con trống cho nhau. Trong điều kiện quy mô đàn rất nhỏ thì cận huyết là điều khó tránh khỏi và rất nguy hại.
3.4. Tốc độ sinh trưởng, năng suất và chất lượng thịt của gà nhiều ngón
Kết quả chăn nuôi gà thịt cho thấy, tỷ lệ nuôi sống của gà ở tuần tuổi thứ nhất là thấp nhất 96,7% và tăng dần theo tuần tuổi, từ sau 9 tuần tuổi thì gà hầu như không chết nữa, đến 16 tuần tuổi, tỷ lệ nuôi sống đạt 88,3%.
Theo Nguyễn Chí Thành và cs. (2009), tỷ lệ nuôi sống đến 8 tuần tuổi ở một số giống gà khác lần lượt là: gà Hồ 90,79%, gà Đông Tảo 92%, gà Mía 76,37%. Gà H’mông nuôi đến 8 tuần tuổi có tỷ lệ sống đạt 78,76% (Đỗ Thị Kim Chi, 2011), gà Ri là 84,5% (Moula et al., 2011).
Qua bảng 9 và hình 2 cho thấy, khối lượng cơ thể của gà nhiều ngón tăng dần theo tuần tuổi. Đến 12 tuần tuổi, khối lượng gà là 1.140,43 g. Theo Đỗ Thị Kim Chi (2011), gà H’mông mới nở nặng 32,74 g/con, 12 tuần tuổi là 1.172,65 g/con.
Gà Ri có khối lượng con trống và con mái ở 12 tuần tuổi lần lượt tương ứng là 1.140,7 g/con và 968,5 g/con (Nguyễn Huy Đạt và cs., 2005). Như vậy, gà nhiều ngón có khối lượng cơ thể ở 12 tuần tuổi là tương đương so với hai giống gà Ri và H’mông.
Kết quả khảo sát thân thịt gà nhiều ngón khi 16 tuần tuổi được trình bày trong bảng 11.
Khác với gà công nghiệp, tỷ lệ thân thịt của gà nhiều ngón thấp, chỉ 68,75%, thịt lườn chỉ 17,12%, thịt đùi cao hơn thịt ngực, 18,05% do gà vận động nhiều, điều đó cũng phù hợp với thị hiếu của người dân bản địa: thích ăn thịt đùi hơn thịt lườn.
Gà nhiều ngón là các giống gà đặc sản của Việt Nam, có chất lượng cao, dễ bán, giá rất cao, thông thường gấp 2-3 lần gà địa phương khác. Với gà nhiều ngón, số ngón càng cao thì giá càng cao: gà có 5-6 ngón, giá 250-270 nghìn đồng; gà có 7-8 ngón có giá 300-320 nghìn đồng/kg (Vũ Đình Tôn và cs., 2012). Riêng gà 9 ngón thì người dân cho là rất quý, ăn thịt gà này sẽ rất may mắn nên không bán. Do có giá bán cao, dễ bán nên trong thời gian gần đây nhiều nông hộ đã đẩy mạnh phát triển giống gà này. Đàn gà tuy không lớn nhưng có ý nghĩa quan trọng trong sinh kế của người dân bản địa: cung cấp thịt và trứng, cung cấp kinh phí cho gia đình để trang trải học phí cho con, viện phí…
Điều đáng chú ý là người dân chủ yếu bán gà cho các thương lái, họ vẫn đi lại thường xuyên trong các bản làng để thu mua nông sản bản địa, trong đó có gà địa phương mang về vùng đồng bằng để tiêu thụ với giá rất cao.
4. KẾT LUẬN
Gà nhiều ngón hiện nay chỉ chiếm 16% trên tổng số đàn gà tại địa phương và được nuôi chủ yếu theo phương thức chăn thả. Thức ăn chính được sử dụng để chăn nuôi gà là ngô, sắn, thóc.
Gà nhiều ngón thuộc loại có khối lượng trung bình, thân hình cân đối, nhanh nhẹn. Đầu nhỏ, tròn, cổ cao, mắt linh hoạt, lông dày và có đặc điểm ngoại hình tương tự như gà Ri: con trống chủ yếu có màu nâu đỏ (95%), con mái chủ yếu màu vàng nâu và vàng sẫm; mào gà chủ yếu là mào đơn (trên 90%). Trong đàn gà nhiều ngón, có 98,8% gà trống có 6-8 ngón; 90,16% gà mái có 5-7 ngón và 9,84% có 8 ngón. Không phát hiện thấy gà mái nào có 9 ngón.
Trên địa bàn điều tra, hầu hết nông hộ nuôi gà với quy mô nhỏ, chỉ 11-25 con (chiếm tỷ lệ 52-67%). Người dân trong địa bàn nuôi gà sinh sản quá già: 41,58% gà 2-3 tuổi, thậm chí còn 5- 6% nông hộ nuôi gà trên 4 năm tuổi làm cho năng suất chăn nuôi thấp. Có 100% nông hộ trên địa bàn tự nhân đàn gà giống, trong điều kiện quy mô đàn rất nhỏ thì cận huyết là điều khó tránh khỏi và rất nguy hại.
Về khả năng sinh sản, gà mái thành thục khi 28 tuần tuổi, khối lượng cơ thể 1,25 kg/con, sản lượng 76 trứng/mái/năm; khối lượng trứng 40 g/quả. Tỷ lệ trứng có phôi tương đối cao 94- 95%, tỷ lệ nở/trứng ấp 84-85%; tỷ lệ nở/trứng có phôi 90-91%;
Gà thịt có tỷ lệ nuôi sống đến 12 tuần tuổi đạt 90,2%, khối lượng 1,1 kg. Tỷ lệ thân thịt của gà khi 16 tuần tuổi thấp, chỉ 68,75% trong đó thịt đùi 18,05%; thịt ngực 17,12%. Gà nhiều ngón là giống gà đặc sản của Việt Nam, có chất lượng cao, dễ bán, giá rất cao, thông thường gấp 2-3 lần gà địa phương khác. Đặc biệt, gà càng nhiều ngón thì giá càng cao.
Nguyễn Hoàng Thịnh, Phạm Kim Đăng, Vũ Thị Thuý Hằng, Hoàng Anh Tuấn, Bùi Hữu Đoàn
Khoa Chăn nuôi, Học viện Nông nghiệp Việt Nam